TRỜI ĐẤT HỖN MANG
Thơ Như Thương
Huế chừ trời đất hỗn mang
Hội An ngập lối đò ngang lạc
giòng
Ngõ vô Thành Nội mênh mông
Trường Tiền lỗi nhịp buồn lòng cạn
vơi
Tang thương lắm nỗi nghẹn lời
Sông Hương mặn nước mắt người khổ
đau
Nha Trang xanh biếc một màu
Ngờ đâu phố biển ngất sầu dâng
cao
Đâu ngày vỗ sóng ngọt ngào
Đâu đêm tình tự rì rào trùng khơi
Bão ơi, thương xót mảnh đời
Quê làng chài thuở biển ngời quê
hương
Đêm qua ở cuối ngõ đường
Xóay dòng lũ cuốn, phố phường
chìm sâu
Khăn sô phủ trắng mái đầu
Xót lòng, người chết tìm đâu góc
đường
Nén hương ai thắp xót thương
Dân nghèo chạy lũ...quê hương tội
tình
Như Thương
(Tháng 11, viết cho cơn bão
Damrey tại Việt Nam)
TANG THƯƠNG
Huế chừ sông nước mênh mang
Hội An phố cỗ khách sang ngại
ngùng
Lối vô Thành Nội tới hông
Trường Tiền không kịp theo chồng
về nơi
Đau thương sao nói nên lời
Sông Hương mắt lệ tuôn rơi thành
hàng
Nha Trang trời biển một màu
Bao nhà tróc mái nỗi sầu lên cao
Còn đâu sóng vỗ dạt dào
Đêm đêm hò hẹn thì thào ngàn khơi
Bão giông tàn hại cả đời
Dân làng chài lưới xa rời hải
dương
Đêm qua lũ quét phố phường
Cuốn trôi của cải sân vườn ngập
sâu
Trẻ già lội nước ngập đầu
Ai người cứu vớt ,thấy đâu mặt đường
Vành khăn quấn giữa tang thương
Thắp lên một nén hương thơm đậm
tình!
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.