KHÓC ĐI EM
Vai đây em hãy tựa đi nào
Nước mắt đầm đìa vơi nỗi đau
Đừng sợ phai son và nhạt phấn
Chớ lo sắc lưỡi lại mềm dao
Đón chờ giông bão lòng cam chịu
Nỏ ngại phong ba dạ trót trao
Phương thuốc thời gian hàn vết bỏng
Khóc đi cho vợi bớt cơn sầu !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.