ĐI...
Ra đi chẳng biết tới nơi nào
Một chiếc thuyền con sóng thét gào
Vũ trụ im lìm chìm đáy nước
Bầu trời lấp lánh điểm vì sao
Dĩ nhiên vượt biển là cầm chết
Nhưng được ra khơi lại thở phào
Gian hiểm giờ đây thành kỷ niệm
Đôi khi chợt nhớ dạ nao nao !
NGÀN SAU
VỀ ĐÂU ?
Đêm nằm không ngủ dạ nao nao
Lũ lụt tràn dâng gió thét gào
Cuồn cuộn nước tuôn không chận nỗi
Bồng bềnh vật nổi biết làm sao !
Ruộng vườn tan tác còn đâu nữa
Nhà cửa lênh đênh đến chốn nào
Trời hởi vì đâu nhiều hiểm họa
Trách ai đây tiếng thở phì phào !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.