DƯ ÂM
Cung đàn ai dạo khúc bi thương
Réo rắc dư âm chợt gợn buồn
Có phải giọt sầu khơi vạn nỗi
Hay là chất đắng rải ngàn phương
Lạnh lùng trăng rót ngoài khung cửa
Cô quạnh người đi chốn dặm trường
Trầm lặng thanh cao rồi bỗng tắt
Tưởng chừng tiếng gió thoảng lầu gương !
Ngàn Sau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.