BUÔNG LƠI
(hoạ thơ LĐM-Bình thương tâm)
Bản thân dẫu chỉ còn tay trắng
Uống chén nồng cay xin nín lặng
Ôm bóng cô đơn có cách ngăn
Ngắm mây tản mác nơi xa vắng
Giữ lòng trong sáng tợ hải đăng
Lau lệ long lanh vì giọt nắng
Ơn nghĩa về sau hết nhọc nhằn
Im lời quên lửng niềm sầu đắng !
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.