VỀ ĐÂU
Trăng đã chìm sâu trong đáy nước
Đêm dài thao thức khó vơi sầu
Thời gian vun vút như cơn gió
Năm tháng lướt nhanh tựa vó câu
Sương xuống lạnh lùng nơi cuối bãi
Canh tàn lưu luyến thuở ban đầu
Thuyền ai trôi giạt không bờ bến
Lạc lõng mình ta biết đến đâu ?
THIÊN HẬU
ĐI BIỂN
Mây có bao giờ trôi đáy nước
Mà sao đáy biển gợn cơn sầu
Một phen chấp chới trên hoang đảo
Ngàn thủa chênh vênh trước bóng câu
Tàu đã buông neo về phố thị
Đò chưa rời bến bỏ giang đầu
Hải âu thấp thoáng hay buồm lạc
Để khiến người phiêu bạc tới đâu...
CAO MỴ NHÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.