BIỂN CHIỀU XUÂN
(MAI LỘC)
BIỂN CHIỀU
Một mình đứng lặng ngắm trời xuân
Tia nắng cuối cùng đã biến dần
Ngàn dặm xa xôi lòng luyến nhớ
Bãi chiều vắng vẽ sóng tràn dâng
Gió lùa mái tóc tung từng sợi
Nước cuộn ven bờ xóa vết chân
Tím thẩm màn đêm sao lấp lánh
Xa xa thấp thoáng bóng trăng Tần
Thiên Hậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.