TUỔI HOÀNG HÔN
Về già ôn lại chuyện tình yêu
Từ thuở quen nhau dưới nắng chiều
Chân bước ngập ngừng đường vắng vẽ
Lòng riêng ngần ngại cảnh cô liêu
Duyên lành vừa bén thành chinh phụ
Sầu khổ mang theo khuất bóng diều
Tuổi hạc thong dong quên quá khứ
Cuộc đời phiêu lãng chốn bồng phiêu !
NS
TRÁCH ÔNG XANH
Hồng nhan đôi lúc trách ông xanh
Chi lắm trớ trêu để bất bằng
Cũng phận đàn bà cùng điểm phấn
Mà người gương lược chẳng cần trăng
Lầu son dáng ngọc tha hồ ngắm
Mái lá thân em lạnh lẽo đành
Chung một kiếp người trong cõi thế
Ngắn dài số kiếp độ bao* lăm ?
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.