Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

LÀM SUI LẦN ĐẦU


LÀM SUI LẦN ĐẦU

Bạn xa chúc Chị với Anh sui
Ái nữ lần đầu được kết đôi
Chuẩn bị gia đình thêm bận rộn
Lên lai quần áo lại vui vui
Nhà trai nhộn nhịp hân hoan lễ
Nhà gái lăn xăn nắn nót lời!
Xúng xính áo dài... chàng rễ mới
Cô dâu xinh xắn đẹp duyên đời !
NS


TUỔI HOÀNG HÔN


TUỔI HOÀNG HÔN

Về già ôn lại chuyện tình yêu
Từ thuở quen nhau dưới nắng chiều
Chân bước ngập ngừng đường vắng vẽ
Lòng riêng ngần ngại cảnh cô liêu
Duyên lành vừa bén thành chinh phụ
Sầu khổ mang theo khuất bóng diều
Tuổi hạc thong dong quên quá khứ
Cuộc đời phiêu lãng chốn bồng phiêu !
NS

TRÁCH ÔNG XANH

Hồng nhan đôi lúc trách ông xanh
Chi lắm trớ trêu để bất bằng
Cũng phận đàn bà cùng điểm phấn
Mà người gương lược chẳng cần trăng
Lầu son dáng ngọc tha hồ ngắm
Mái lá thân em lạnh lẽo đành
Chung một kiếp người trong cõi thế
Ngắn dài số kiếp độ bao* lăm ?
NS


MƯA SÀIGÒN


MƯA SÀIGÒN
Sàigòn đi bộ giữa trời mưa
Cây ngã điện giăng chớ có đùa
Thuở trước đường trơn người vẫn đón
Bây giờ lụt lội bạn không đưa
Dân đông xe kẹt gây ùn tắc
Nước lũ triều lên bủa ngập ùa
Trẻ hết rủ nhau ra lộ tắm
Phố phường thành biển khiếp hay chưa ?
NS





GIÀN BẦU MUỘN MÀNG


GIÀN BẦU MUỘN MÀNG

Trời vừa trở lạnh đọt còn lan
Vài trái loe hoe trẩy góc giàn
Ong bướm bay về châm nh lẵng
Cọng bầu vương sải xoắn dây quàng
Thu sang mưa bụi thật u ám
Quả gục thân èo chỉ biết than
Chậm mất rồi heo may lãng đãng
Lá vàng rơi rụng cánh hoa tàn !
NSCANADA




GIÀN BẦU THÍ NGHIỆM NĂM ĐẦU



G


Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016


CÒN ĐÂU QUÊ XƯA

Xóm cũ còn đây bạn ở đâu
Chiều lên bản thượng khói lam sầu
Đường trơn đất đỏ qua triền núi
Suối nhỏ rừng xanh nối nhịp cầu
Kỷ niệm ngày xưa ghi mõm đá
Ngàn năm chốn cũ tủi dòng châu
Hỏi ai có nhớ về nơi ấy
Sông nước bây giờ hóa ruộng dâu!
NS


NHÀ XƯA

Trở lại nhà xưa ...chỉ có ta
Hoàng hôn le lói ánh trăng ngà
Ngập ngừng chân bước tìm hơi Mẹ
Thấp thoáng dáng ngồi,hiển bóng cha!
Vú sữa ngày nao chùm trái ngọt
Cội già xơ xác...lũ chim xa!
Đau lòng cảnh cũ người đi biệt
Kỷ niệm u hoài nhớ thiết tha !
NSCANADA 17/11/2013


TRƯỚC NHÀ NGTỰ

 TẾT BÍNH THÂN
TẾT





NGÀY BA MÁ CÒN....

HOA QUỲNH


QÙYNH NỞ
(review)
Tôi nhớ ngày xưa mới biết em
Đến chơi vườn cảnh dưới trời đêm
Đợi xem qùynh nở màu hoa tím
Ngỡ cánh môi thơm thật dịu mềm
Trăng tỏ,trà ngon,người yểu điệu
Trời khuya,gió nhẹ ,nhạc êm êm
Ngắm hoa ,đối ẩm,họa thi phú
Thoang thoảng mùi hương động bức rèm !
NS61113


Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

CHỈ MỘT NGÀY THÔI


CHỈ MỘT NGÀY THÔI

Đóa quỳnh hé nhụy lúc trời mưa
Ngào ngạt mùi hương toả ngát đưa
Cành lá kiêu sa khi nắngsớm
Đài hoa hoàn hảo khoảng canh trưa
Bâng khuâng liên tưởng người sinh phụ
Lãng đãng tương quan chuyện đổi mùa
Sớm nở tối tàn sao bạc bẽo
Kiếp người cũng thế đáng thương chưa ?
NSCANADA 








Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016


SANG THU

Sáng nay mở cửa ...đón Thu sang
Em đứng chờ anh...ngắm cúc vàng
Trước ngõ đàn chim đang ríu rít
Ngoài sân ong bướm lượn chàng ràng
Lâng lâng nắng ấm còn vương vãi
Hờ hững hồn mơ chẳng ngó ngàng
Có lẽ tiết trời đang trở lạnh
Cỏ cây xơ xác ngỡ vườn hoang !
NS

NHỚ BẠN THƠ
hoạ
BAO GIỜ VỀ NAM

Chị về quê cũ một năm qua
Đông đến xuân sang ...cúc nở hoa
Vắng vẽ chùm thơ bao kẻ đợi
Đìu hiu tin nhạn thiếu lời ca
Xóm làng có phải vùng sơn cước
Lưới mạng không giăng chốn thủy hà
Thu xếp chuyện nhà rồi trở lại
Bạn bè trông ngóng khắp gần xa !
NS

CHẬU BỂ
Bình vỡ rồi sao lại dán lành
Sẹo này thật khó xóa cho nhanh
Trồng hoa che lấp là do chị
Tưới nước vun đầy bảo có anh
Chuyện nhỏ lắm khi chưa nghĩ đến
Điều hay nhiều lúc phải tương dành
Sang năm nắng đẹp ta làm thử
Chậu bể nhà ai sẽ thủ tranh !
THIÊN HẬU-NS

TA NGẮM TA
Hồi nào ngắm nghía bóng trong gương
Gương chiếu sao mà thật dễ thương
Thương dáng em xinh người dễ mến
Mến đôi mắt đẹp vẽ u buồn
Buồn thay ngó lại mình già cóp
Cóp quá trông như chú ểnh ương
Ương ương dỡ dỡ thật khó thở
Thở than dang dỡ với tình trường !
THIÊN HẬU















NHỚ NHÀ
(nđt)
Chiều ra đứng ngõ chộ về đâu ?
Tưởng nhớ nhà xưa dạ bỗng sầu
Bóng Mẹ xa vời nơi viễn cảnh
Hiển linh còn lại tiếng kinh cầu
Trần gian lắm nỗi buồn thân phận
Sinh tử bao lần đẫm giọt châu
Kỷ niệm in hằng trong trí não
Mặc ai dời biển hoá nương dâu!
NSCANADA







Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016


Hắc Dạ Ca
Thê phong diêu dạ liễu,
Diệp lạc sầu di điểu.
Cơ vụ điếu tàn bi,
Bạc yên vi phá miếu.
Canh trường, mộng triệu đa,
Lộ hiểm, xa tung thiểu.
Thạch mã khiếu không viên,
Tang điền, cô nguyệt chiếu.
     KHÚC HÁT ĐÊM ĐEN

(ngũ ngôn vần trắc)

Gió đêm lay cành liễu
Lá rơi khóc di điễu
Tiếng vịt than vỡ bia
Làn khói vờn hoang miếu
Lắm mộng giấc canh dài*
Ngại đường xe chẳng đến
Ngựa đá cười vườn không
Vầng trăng cô độc chiếu !
NS









                                                       
        Khúc Hát Đêm Đen
Gió lạnh lay (cành) liễu đêm,
Lá rụng (làm) buồn con chim thiên di.
Con vịt trời đói đi phúng cái bia (đá) vỡ,
Khói nhạt vây quanh ngôi miếu đổ nát.
Canh (đêm) dài, (nên) lắm điềm mộng,
Đường hiểm trở, (nên) ít dấu vết xe (qua).
Ngựa đá hí vườn trống,  (*)
(Trên) ruộng dâu, con trăng cô độc chiếu       


                                Khúc Hát Đêm Đen
     Gió lay cành liễu đêm thâu,
Lá khuya rơi rụng thêm sầu bóng chim.
     Mộ bia hoang, vịt đói tìm,
Miếu xưa, khói trắng im lìm vây quanh.
     Lắm chiêm bao bởi dài canh,
Vắng xe cộ bởi gập ghềnh lối xa.
     Vườn không, ngựa đá thét la,
Ruộng dâu một ánh trăng già lẻ loi.
   TRẦN VĂN LƯƠNG




              Trần Văn Lương    

TÂM HỒN TƯỢNG ĐÁ


TÂM HỒN TƯỢNG ĐÁ

Linh hồn tượng đá có hay không ?
Đứng đợi bao năm núi gió lồng
Tuyết phủ rêu phong nơi quạnh quẻ
Người đi chí thỏa chốn phiêu bồng
Đường trường dong ruỗi ngoài sương lạnh
Cánh nhạn tung bay giữa bụi hồng
Mòn mỏi ôm con trong bão tố
Tâm hồn hóa thạch nỗi chờ mong !
NS

CÚC HOA VỢ PHẠM LONG


HALLOWEEN ??




LẶNG THU-CBG-BƯỚC CHÂN THU



BƯỚC CHÂN THU

Anh vẫn nhớ tình thu
Bồ câu gọi cúc cù
Hè nung còn bịn rịn
Gió lạnh đến từ từ
Bụi trúc trông từa tựa...
 Cây thông đứng giống như...
Người về qua ngõ tối
Thấp thoáng giữa sương mù !
THIÊN HẬU