BỐN PHƯƠNG TRỜI
Tôi đi gần bốn phương trời
Chu du khắp nẽo ,biết nơi nào nhà
Vẫn trong thế giới ta bà
Đôi khi tự hỏi sao mà tới đây?
Tới đây thì lại ở đây
Quê hương xa tít chân mây mịt mù
Cuộc đời nhiều lúc trầm u
Suy đi tính lại đã thu được gì?
Bao nhiêu những cuộc tình đi
Đường đời vẫn chẳng còn chi để buồn
Mỗi lần ngắm bóng hoàng hôn
Tuổi đời như đã bồn chồn bước chân !
Còn gì nữa để mà sân
Bình tâm buông thả lâng lâng nhẹ nhàng !
NS 12/14/2011 7:16
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.