TUYẾT TRẮNG
Tuyết phủ ngoài kia trắng mái nhà
Nẻo đường vùi lấp biết đâu ra
Bên hiên thấp thoáng tùng vài khóm
Lác đác chân rào dấu sóc qua
Chạnh nhớ quê nhà ,lòng giá buốt
Thương về gối mẹ, bạc sương sa
Tha hương gặp bạn trên trang blog
Sưởi ấm tình thơ, thôi xót xa !
Ngàn Sau
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.