skip to main |
skip to sidebar
NẮNG TẮT CHỜ HIU GIÓ
Em là cây cổ thụ
Ta ngồi dưới bóng râm
Ta nhớ người trong mộ
Bụi tre xào xạt thở
NẮNG TẮT CHỜ HIU GIÓ
Chiều xuống buồn hoang sơ
Chùa xa buông tiếng mõ
Bóng dáng xưa còn đó
Môi hồng chưa muốn ngỏ
Tình thu sao hững hờ
NẮNG TẮT CHỜ HIU GIÓ
THIÊN LÝ
THU ĐI QUA
Gió mùa lồng lộng lá tiêu veo
Cây cỏ trụi lơ én lướt vèo
Thu úa băng qua đường phố chết
Non cao đứng lặng ánh trăng treo
Vọng từ góc núi lời sông hát
Ra tận vùng khơi tiếng sóng reo
Đi mãi chưa bao giờ tới đích
Nên đành cứ phải ráng trèo leo
Ngàn Sau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.