HƯƠNG XƯA
Hàng ngày tha thiết gọi Thu ơi
Ươm áo vàng mơ tới giữa đời
Ớn trận mưa rào không ngóng đợi
Ngại cơn nắng gắt chẳng trông mời
Giương buồm lướt gió thuyền bao bến
Xoạc cánh giang hồ mộng chửa vơi
Ước mãi bên nhau tình nỏ vợi
Ai người e ấp thắm môi cười...
NGÀN SAU
UỔNG PHÍ
Hoa kia hé nhụy nỗi lòng ơi
Ước mối tình si trói bước đời
Ơn nghĩa duyên kia thôi níu gọi
Não nùng nợ nọ nỏ nghiêng mời
Giây chùng phách lạc âm thanh rối
Xuyến rạn tơ vương sắc thắm rơi
Uổng phí xuân thì thời trẻ dại
Ai còn nhớ đến mắt môi cười...
Phượng Hồng
HƯƠNG XƯA
H ằng ngày tha thiết gọi thu ơi!
Ư ơm áo vàng mơ đến giữa đời.
Ớ n trận mưa rào không bóng tới,
N gại cơn bão tố hổng ai mời.
G iương buồm lướt gió lòng nào vợi,
X oạc cánh tung hoành mộng chẳng
vơi.
Ư ớc muốn bên nhau Hằng đón đợi,
A i thương e ấp thắm môi cười?
Ngàn Sau
18 09 2020
HƯƠNG XƯA
H oa hồng hé nhụy trổ rồi ơi !
Ư ớc vọng tình yêu nở thắm đời
Ơ n trải vần thơ nàng đã gọi
N ghĩa khai suối nhạc bạn trao mời
G ánh ngàn kỹ niệm thu luôn tới
X ung nụ duyên tình nghĩa chẳng
rơi
Ư ơm mộng hòa thơ lòng phấn khởi
Ai thương tưởng nhớ nụ hoa cười !
PHƯỢNG HỒNG
18 09 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.