BẾN XƯA
Đò về bến cũ nhớ cây đa
Cảnh vật xưa đi đã nhạt nhòa
Lặng lẽ xóm chài lồng bóng nước
Êm đềm cây dại lộng đài hoa
Sương chờm bảng lảng khi chiều vắng
Khói quyện lơ mơ lúc nắng tà
Ký ức neo lòng đau đớn mãi
Ngậm ngùi mỏi ngóng bến bờ xa
NHƯ THỊ
* Trăm năm dầu lỗi hẹn hò
Cây đa bến cộ con đò khác đưa
Cây đa bến cộ còn lưa
Con đò đã thác năm xưa tê rồi !
QUÊ NHÀ
Quê nhà giếng nước với cành đa
Cạn mạch giòng khô lệ ứa nhoà
Buồn bã tìm hoài chân cội rễ
Âu sầu tưởng nhớ chốn rừng hoa
Đường chiều vắng vẽ sương lành lạnh
Ánh nắng vàng hoe bóng xế tà
Cuộc sống êm đềm nơi cố quận
Vì sao lẩn thẩn đến chốn xa ?
NS-CANADA
Giếng nước cây đa =DRAN=ĐƠN DƯƠNG
(DÀLẠT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.