LỠ LÀNG DUYÊN KIẾP
(thủ vĩ cú nhất thanh)
Duyên tình trắc trở trách hờn duyên
Yên ắng thâu đêm dạ chẳng yên
Mộng mị canh tàn mơ ảo mộng
Miên man tình hận oán cô miên
Lỡ làng một kiếp thôi đành lỡ
Điên đảo tình đời chỉ muốn điên
Tiếc nuối mần chi đừng nuối tiếc
Phiền lòng ắt hẳn chuốt thêm phiền
THIÊN HẬU
MƯA SẦU
Rả rích bao đêm những giọt sầu
Tâm hồn xao động suốt canh thâu
Buồn trông mưa rót vào khung cửa
Lặng ngóng xe lăn theo chuyến tàu
Người đi khuất nẻo miền sông nước
Kẻ ở chờ nơi bến giang đầu
Đường đời luôn trải nhiều cay đắng
Lối cũ tình xưa vẫn khắc sâu
NS-CANADA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.