MƯA RÀO
Nắng gắt ai dè lại đổ mưa
Trời cao chắc cũng thích trêu đùa
Áo dài trắng mỏng vai kề sát
Nón lá chao nghiêng ,gió thoảng đưa
Nặng hạt ào ào nhanh chớp nhoáng
Tàn cơn rỉ rả khó phai mờ
Tình cờ quen biết người xa lạ
Kỷ niệm ghi hoài trong giấc mơ
THIÊN HẬU
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
Thuyền buồm trôi dạt giữa dòng sông
Nước chảy về đâu thật lạnh lùng
Lời hứa ngày nào đành gác lại
Ân tình thuở ấy có màng không
Đò đưa khách lạ miền hoang vắng
Bến đổ ai chờ chốn quạnh mông
Độc ẩm mình ta trong bóng tối
Ngàn sao chớp nhoáng xót xa lòng !
THIÊN HẬU
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.