NHÀ XƯA
Tiển biệt chiều nào nơi chốn đây
Quê hương đổi chủ sống lưu đày
Hôm nay trở lại ngôi nhà đó
Thuở nhỏ ngồi bên mái lá này
Tuổi trẻ thường nuôi niềm ước vọng
Trường đời dẫm nát tuổi thơ ngây
Đường xưa lối nhỏ tìm đâu thấy
Giấc mộng tan rồi vẫn trắng tay !
THIÊN HẬU
QUÊ NGOẠI
Sông ĐÀ uốn lượn cuối làng tôi
Kỷ niệm tràn dâng tuổi chín mười
Náo nhiệt dân nghèo say lúa mới
Thẹn thùa cô gái ngát niềm vui
Ai làm nước cạn tiêu màu mỡ
Họ để thôn cằn kém đẹp tươi
Hàng dậu tiêu điều người vắng bóng
Đâu còn dòng chảy tới ngàn khơi !
THIÊN HẬU
*Sông DRAN-ĐƠN DƯƠNG
Cây cầu trăm năm ,nơi đây BA đã từng PLONGEAIT
thời người Pháp còn ở VN ,Chị tôi thường gánh đồ xuống sông giặt ,tôi đi theo vào các lùm cây hái ổi ..8,9 tuổi sao mà vui quá !
Cầu nay đã gãy ,nước sông cạn nhà cửa mọc lên như nấm...tôi
về đi ngang qua đó ...chẳng còn gì ! Đường xe lửa lên ĐÀLẠT bằng móc sắt cũng chẳng còn ,Người THUỴ SĨ đã qua mua lại cái đầu xe lửa làm kỷ niệm ,vì họ đã tạo ra đầu xe lửa đó !
Ôi một quá khứ thật buồn !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.