BÔNG MẮC CỠ
Cành hoa mắc cỡ mọc bên đường
E lệ thu mình chẳng toả hương
Óng ánh lông tơ màu đáng mến
Dịu dàng bóng sắc nét thân thương
Người đời ai thích thì nhìn ngắm
Ngọn cỏ em xin chẳng sánh lường
Chạm cánh ngại ngùng không mở lối
Nhẹ nhàng khép lá giữa man sương
Ngàn Sau
DĨ VẢNG
Ngắm nhìn hoa lá trổ bên đường
Trăm sắc đua chen toả đậm hương
Tiên cảnh bồng lai hoài cách trở
Trần gian thế tục lắm khôn lường
Vi vu tiếng sáo lòng sâu lắng
Réo rắc lời ca dạ luyến thương
Dĩ vảng ùa về nghe nhức nhối
Cuộc tình tan vỡ ,quyện hơi sương
HỒNG PHƯỢNG
HOA DẠI...DÃ QUỲ, CÚC DẠI...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.