TRĂN TRỠ CUỐI NĂM
(Hết năm rồi ư -CBG)
Đến cuối cuộc đời ngộ sắc không
Năm tàn trơ trụi mấy hàng phong
Tiêu điều hoa cỏ tràn bông tuyết
Lãng đãng hơi sương phủ cánh đồng
Đâu thuở thanh xuân đầy mộng ước
Một thời niên thiếu lắm long đong
Ngồi đây bấm lại ngày xưa ấy
Lúc tuổi còn son má phính hồng !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.