Biển lặng
Mùa xuân huệ thắm đã phai tàn
Vài khóm hoa vàng chợt vỡ tan
Vẫn tưởng hôm nào ta hẹn quán
Thử mơ ngày ấy bạn chung đàng
Đường xa vững dạ nên đừng chán
Ngõ vắn bền tâm để liệu bàn
Biển lặng chiều hôm thường sóng vãng
Cũng đành theo kịp với thời gian !
NS-CANADA
CỬA THIỀN (họa bàiTC)
Ta tiếc cho em chốn cửa thiền
Chẳng còn ôm mộng giấc sầu miên
Tập tành kinh kệ thôi chiều chuộng
Bỏ lại nhân gian hết muộn phiền
Nếu biết trần đời nhiều hệ lụy
Thì mơ nước nhược lắm thiên tiên
Tu thân tích đức là chân ngộ
Giải tỏa thân tâm mọi lục niềm
NS
TẠ TỪ
Đưa tiễn nhau đi phút tạ từ
Còi tàu báo hiệu vỡ sầu tư
Người đi bỏ lại tình dang dỡ
Kẻ ở chôn vùi chốn thảo lư
Làn khói mờ tan theo nẻo khuất
Tâm hồn lơ lửng tới ngàn mơ
Sân ga vắng lặng lòng ngơ ngẩn
Bóng dáng xa rồi nuối tiếc ư?
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.