ĐỢI ĐẾN BAO GIỜ
Bến ấy ngày xưa ngồi đợi trông
Bây giờ nước đã rẽ đôi giòng
Ai đi biền biệt miền quan tái
Kẻ ở âm thầm ngấn lệ trong
Chinh phụ hoài ngâm thay tiếng khóc
Chăm đàn trẻ dại khỏi buồn lòng
Thời gian phương thuốc tiên thần diệu
Tóc trắng điểm tô đẹp má hồng !
NSK
TỰ KHEN
Tô son trét phấn tưởng chưa già
Có kẻ vừa khen -chị đẹp ra
Dáng dấp tròn đầy còn đạo mạo
Áo dài tha thướt thật kiêu sa
Miệng cười môi thắm duyên duyên lắm
Mắt thẩm mi cong tuyệt tuyệt à!
Khăn đóng vành vàng như Thái hậu
Bao người liếc xéo cười ha ha !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.