MỘT ĐỜI
Ngồi buồn ta lại trách ông xanh
Thế sự đôi khi lắm bất bình
Mây hợp rồi tan theo hướng gió
Tình tròn chợt khuyết tựa vầng trăng
Hồng nhan tri kỹ chân trời thẳm
Mạt vận anh hùng số phận đành
Suốt cả cuộc đời là rứa đó
Mong gì trở lại tuổi mười lăm !
THIÊN HẬU
ÂM THANH
Tiếng cầm dìu dặt nắn dây tơ
Tiếng nhạc khoan thai dưới bóng mờ
Tiếng sóng dạt dào trên biển vắng
Tiếng tiêu buồn bã tựa tình thơ
Tiếng ai nức nở ngoài xa vắng
Tiếng dế nỉ non trong mộng mơ
Tiếng sáo vi vu sầu héo hắt...
Tiếng than thầm trách mối duyên hờ !
NS (st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.