TAN VỠ
Mất ngủ vài đêm mắt đỏ ngầu
Tình xa tan vỡ lắm thương đau
Lang thang lối mộng lòng ngơ ngẩn
Thao thức canh thâu dạ thảm sầu
Đầm ấm yêu thương nhiều đến thế
Chia lìa giận dỗi bởi vì đâu?
Âm thầm ôm mối tình si dại
Biết mấy giòng châu cứ rớt mau !
THIÊN HẬU
TĨNH LẶNG GIỮA ĐÔI BỜ
Có Được thì có Mất
Có Buồn ắt có Vui
Cả hai đều chẳng thật
Không hân hoan, ngậm ngùi.
Dứt Mưa thì tới Nắng
Hết Trắng rồi đến Đen..
Dáng ai ngồi lẳng lặng
Nhìn mây trôi êm đềm
Hôm nao vừa hội ngộ
Sáng nay chia đôi đường
Thoảng gặp rồi ly biệt
Xót xa vì tơ vương
Có Yêu thì có Phụ
Nốt Thăng bạn nốt Trầm
Bấp bênh, đời '' như thị ''
Trách ai - mình khổ tâm..
Hôm nay rồi cũng sẽ
Trở thành ngày hôm qua,
Và ngày mai cũng thế
Lùi quá khứ nhạt nhòa..
Biết hai từ: Chấp Nhận
Là biết sống Tùy Duyên
Kiếp nhân hoàn lận đận
Chấp mê làm đảo điên..
Qua phố lòng Tĩnh lặng
Ngắm dòng đời biến thiên
Chuốc chi thêm ưu phiền!
NHƯ NHIÊN
THÍCH TÁNH TUỆ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.