TAN VỠ
Thu đã tàn rồi lại chớm đông
Nhớ nhung quay quắt cố cầm lòng
Chơi chi bên ấy mà lâu thế
Để kẻ phương nầy mãi nhớ Mong!
Rượu nhẹ mà sao đắng thế này
Bạn hiền vắng bóng thiếu vòng tay
Nhấp hoài vài ngụm nào đâu xỉn…
Uống mãi liên hồi ngã đổ Say?
Tiếc rằng không hẹn buổi ban đầu
Lỡ dịp một lần suýt mất nhau
Ai nở đan tâm làm mặt lạ
Tớ đành bấm bụng nén lòng Đau !
Thuyền tình tách bến sớm xa rồi
Xé nát tim sầu ,tủi phận côi
Trách bậu vô tình gây khốn khổ
Để cho đơn lẻ một mình Tôi
NS
CÓ CHI MÔ
Anh nhiều lời quá lệ em rơi
Nhỏ nhẹ đi anh chớ quá lời
Gặp gỡ bạn già trên mạng ảo
Luyến lưu thân phận của con người
Buồn vui có lúc cùng chia xẻ
Hờn giận nhiều khi cũng vậy thôi
Đời có chi đâu mà trách móc
Niềm vui giây lát cũng xong rồi!
NS
Xin mời Thu Nguyệt ghé nhà chơi
Chị ở tận nơi xứ tuyệt vời
Cảnh đẹp nhà xinh vàng sắc bướm
Non xanh nước biếc đẹp mây trời
Mùa đông lạnh lẽo xin đưa đón
Nắng hạ lung linh sẽ tiếp mời
Mọi thứ sẳn sàng giường nệm ấm
Tha hồ tắm biển tự nhiên phơi !