HOA CÀPHÊ
BanMê bát ngát màu hoa trắng
Thơ thẩn vườn cà chiều dịu nắng
Đêm xuống ngẩn ngơ ánh nguyệt mờ
Sương rơi lác đác khung trời lặng
Giai nhân -thi sĩ mộng mây xa
Tiếng dế-lời ve than cảnh vắng
Tri kỹ nào ai có thấu chăng?
Trăng khuya tàn lụi càphê đắng !
NS
Hoa càphê
Ban Mê bát ngát màu hoa trắng
Đêm xuống mơ màng rãi ánh trăng
Lá rớt lưa thưa pha sắc nắng
Sương rơi lác đác nhớ cô hằng
Giai nhân-thi sĩ mê trăng lặng
Tiếng dế-lời ve than cảnh vắng
Tri kỹ nào ai có biết chăng ?
Đèn khuya tàn lụn cà phê đắng !
NS
NGẬM ĐẮNG
Vời-vợi nhớ-nhung thời áo trắng
Bao nhiêu kỷ niệm trôi thầm-lặng
Má hồng tỏ dạng nép hiên trăng
Lá thắm đeo sương chờ giọt nắng
Kẻ lại ước-mơ ngóng chị hằng
Người về ngơ-ngẩn qua sông vắng
Tình đời như đã hiểu nhau chăng?
Ngao-ngán nhìn quê - cười ngậm đắng
Lê Viên Ngọc
---------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.