DANG DỠ
Người đã hẹn ta đến cuối đời
Nửa đường gãy gánh phải buông trôi
Miên man một kiếp buồn muôn thuở
Tan vỡ đôi đời mộng bỏ lơi
Chiếc bóng đêm về treo vách vắng
Con thuyền chiều xuống lạc ngàn khơi
Biết ai để tỏ niềm tâm sự
Lác đác trên đường chiếc lá rơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.