Bài xướng
Mượn cành liễu rũ phác thân em
Đồi núi -đường cong vóc dáng mêm
Óng ả mây trời làn tóc mượt
Ngọt ngào sắc phượng cánh môi duyên
Nắng xuân phơn phớt bờ vai mịn
Sương sớm long lanh ánh mắt huyền
Muôn sợi tơ trời đan áo lụa
Sen hồng lãng đãng gót chân êm .
PH
BÀI HOẠ
NGƯỜI XƯA
Ngày đó ta yêu mái tóc em
Thả dài che phủ bờ vai mềm
Đơn sơ áo trắng,không đàng điệu
Răng khểnh cười tươi ,rất có duyên
Đôi mắt dịu hiền bờ mi thắm
Bao chàng say đắm dáng mơ huyền
Mỗi ngày đi học ta theo gót
Em vẫn nhẹ nhàng chân bước êm !
NS-CANADA
(NGÀY XƯA HOÀNG THỊ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.