Bằng Lăng
VỀ CÁNH HOA XƯA
Bằng lăng bát ngát một dòng sông,
Từ thuở em thơ chửa lấy chồng.
Áo trắng còn thơm mùi bụi phấn,
Môi thơm chưa điểm nét son hồng.
Cầu tre ,năm ngón...đan nhung nhớ,
Lối cỏ, đôi lòng ... dệt ước mong.
Bốn chục năm rồi hoa vẫn nở,
Người về bến đó đục hay trong ?
THI LỆ TRANG
(MASSACHUSETS)
TIỄN EM
Dã quỳ vàng rực trải ven sông,
Đưa tiễn em đi...về với chồng.
Chú rễ xuênh xoang chùm áo biếc,
Cô dâu e thẹn chúm môi hồng.
Người sang bên đó ,vui duyên mới,
Kẽ ở nơi này ,tha thiết mong .
Nếu có một ngày ta gặp lại,
Dòng sông thuở ấy vẫn xanh trong!
NS CANADA
DÃ QUỲ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.