Biết em từ thuở mười ba
Đến năm hăm mốt,em xa tôi rồi
Trách em hay trách ông trời
Xe duyên lộn mối,một đời nhớ thương !
Cuộc đời tôi lắm phong sương
Lao đao lận đận,vấn vương từng ngày
Thương em từ tuổi thơ ngây
Đến khi khôn lớn em quay hướng đời
Tôi như thuyền giưã biển khơi
Trãi bao sóng gió về nơi chốn nào
Dạy em giải toán làm sao
Song song thì sẽ gặp nhau cuối đường
Dạy em toán đại ,toán hình
Bình phương ,ẩn số,cos-sin ,giải trình
Học hành thì thật phân minh
Tình yêu cất đó,để dành về sau
Chữ ngờ tôi có dạy đâu
Khi em khôn lớn,đổi màu tình xưa
Quên đi những ngày nắng mưa
Bên nhau sóng bước sớm trưa đường dài...
Rồi thì em đã yêu ai
Ôm cầm thuyền khác canh dài tôi đau
Từ đây cho đến ngàn sau
Hận em tôi vẫn giữ sâu đáy lòng !
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.