Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011

TUYẾT

Tuyết rơi phủ đất trắng ngần
Người đi ngoài tuyết bỗng lòng chợt vui
Cỏ cây như đã ngủ vùi
Sang xuân trổi dậy, đâm chồi nở hoa !

Mùa đông nhưng nắng chan hoà
Tuyết rơi ngập lối, ấm tan dần dần
Cuộc đời mà thiếu muà đông
Như đàn thiếu nhạc, như ta thiếu người !
NS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.