Tuyết rơi phủ đất trắng ngần
Người đi ngoài tuyết bỗng lòng chợt vui
Cỏ cây như đã ngủ vùi
Sang xuân trổi dậy, đâm chồi nở hoa !
Mùa đông nhưng nắng chan hoà
Tuyết rơi ngập lối, ấm tan dần dần
Cuộc đời mà thiếu muà đông
Như đàn thiếu nhạc, như ta thiếu người !
Người đi ngoài tuyết bỗng lòng chợt vui
Cỏ cây như đã ngủ vùi
Sang xuân trổi dậy, đâm chồi nở hoa !
Mùa đông nhưng nắng chan hoà
Tuyết rơi ngập lối, ấm tan dần dần
Cuộc đời mà thiếu muà đông
Như đàn thiếu nhạc, như ta thiếu người !
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.