Thứ Hai, 24 tháng 1, 2011

GIỜ RA CHƠI


GIỜ RA CHƠI 23/1/2011

Trống trường đã điểm thùng thùng
Học trò các lớp ùn ùn ra sân
Đây là giờ phút thiên thần
Thoát ra khỏi lớp ,lỏng chân chơi đùa

Con trai chạy nhảy thi đua
Đánh bi ,đánh đáo,chẳng thua bạn bè
Con gái chơi thẻ ,đánh me
Bỏ khăn ,u mọi,ô quan ,cò cò

Rồi sang tới tuổi dậy thì
Nữ sinh điềm đạm ,đứng đi dịu dàng
Nam sinh liếc dọc,nhìn ngang
Ngồi trong lớp học mơ màng đâu đâu

Như đang tìm áng mây sầu
Bay qua khung cửa trắng màu cô đơn !
Bổng đâu tiếng kẻng gọi hồn
"Giờ ra chơi " điểm ,mây rơi xuống trần !

Áo màu thấp thoáng ngoài sân
Phất phơ bay lượn lâng lâng cõi lòng
Tìm đâu giưã chốn hồng trần
Một tà áo trắng khiến lòng xuyến xao!

Hay là xuống quán tầm khào
Ăn chè giải khát ,nhìn nhau mĩm cười!
Giờ chơi ở khắp nơi nơi
Thày cô cũng phải xả hơi như trò !

Văn phòng là chỗ hẹn hò
Gặp nhau vài phút ..thăm dò lòng nhau
Duyên trời định đoạt trước sau
Ghi trong ký ức chẳng sai một đời !

ngàn sau
------------------------------------------
 

GIỜ RA CHƠI


GIỜ RA CHƠI

Ta về chốn ấy là quê
Để tìm kỹ niệm mân mê trong lòng
Nhớ thầy ,nhớ bạn,nhớ người
Nhớ bao hình ảnh của GIỜ RA CHƠI
Đã mơ từ lúc còn ngồi
Nhìn vầng mây trắng xa vời bay qua
Áo ai lấp lánh sương sa
Để ta nhớ mãi vàng hoa sân trường !

HOAVĂN

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

GIỜ RA CHƠI


GIỜ RA CHƠI

Ngồi trong lớp học ngẩn ngơ
Mong sao trống điểm tới giờ "ra chơi"
Tuổi thơ nay đã qua rồi
Ngồi ôn kỹ niệm,về nơi sân trường !

Thuởcòn trong tuổi bé thơ
Ra chơi đánh thẻ ,búng me ,tù tì
Nam sinh đánh đáo đánh bi
Tung tăng rượt đuổi khác gì Tarzan !

Đến khi tới tuổi mơ mòng
Ngồi nghe thầy giảng ,mênh man mây trời!
Hình như bóng dáng một người
Thẩn thơ đâu đó bên đường vàng hoa !

Đôi khi thèm ly nước chanh
Gặp nhau dưới quán ,để dành đôi câu
Có khi vơ vẫn nhìn mau
Nụ cười chúm chím,mắt nheo cợt đùa !

Cuộc đời đẹp tựa bài thơ
GIỜ RA CHƠI đó,bây giờ ở đâu?

CỎMAY

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011

TẾT TÂN MÃO 2011


TẾT NÀY CON KHÔNG VỀ

Con biết Tết này con không về
Mẹ già ngơ ngẩn sống như mê
Căn nhà yêu dấu giờ xa vắng
Đau lòng biết mấy kẻ xa quê

Xa mẹ lòng con thật tái tê
Ở gần mẹ lại giận con ghê
Nhưng mà thương nhớ con khôn xiết
Đôi khi lại hỏi : sao chưa về?

Các em nói dối ,chị sắp về
Mẹ ừ,đứng dậy rời khỏi ghế
Để chị trở về khỏi xích xê

Cho dù chị còn ở bên tê !

Mỗi lần mẹ chướng, ngồi thật lâu
Các em không biết phải làm sao
Dọa rằng má mà không đứng dậy
Chị về,xúm lại,chị nhấc đau !

Mẹ sợ đau nên ráng dậy mau
-Cái con Chằng Tinh nó nắm tau
Con gì mà dữ như quỷ sứ
Đi về Canada cho thật mau !
(Sáng ra hỏi lại_má có nói đâu)

Thật ra không phải chị dữ đâu
Cố làm ra vẽ chẳng xót đau
Doạ cho Mẹ dậy lưng bớt mỏi
Đừng nghe tiếng khóc giữa đêm thâu !

SK

Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

XUÂN

XUÂN NỒNG

Muà xuân đã đến rồi em
Nắng xuân sưởi ấm dãi mây hồng
Hoa xuân đua nở trong vườn mộng
Anh đón em về xem hội xuân !

Có thật xuân về không hở anh ?
Hoa xuân chưa thật nở trên cành
Nắng xuân chỉ mới làm tan tuyết
Anh đón em về hội ở đâu?

hv

EM LÀ AI?

Có phải em đoá vô thường nở muộn
Làm tim anh ray rức mãi không nguôi
Anh đâu phải bướm ong ưa mật ngọt
Gặp em một lần nhớ mãi không thôi

Em loài hoa không màu không hương sắc
Hoa nam châm thu hút tận lòng người
Anh trở về lòng chợt nhớ bồi hồi
Tìm kiếm mãi một loài hoa nở muộn

Hoa muộn có nghĩa là hoa ẩn trốn
Trên vùng cao tuyết lạnh khó tìm ra
Nghe đâu đây vang tiếng hạc bay xa
Nhưng chẳng thấy chẳng hẹn hò gặp gỡ !

Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011

ĐÔNG XUÂN

ĐÔNG
Tuyết rơi phủ kín con đường
Bầy chim vỗ cánh vô thường bay xa
Tìm nơi nắng ấm làm nhà
Sang xuân trở lại chan hoà niềm vui !
***
XUÂN
Muà xuân lại đến trên đồi
Hoa xuân khoe sắc hé môi mĩm cười
Nắng xuân ấm áp nơi nơi
Bướm ong bay lượn tới lui rộn ràng!
NS
TUYẾT

Tuyết rơi phủ đất trắng ngần
Người đi ngoài tuyết bỗng lòng chợt vui
Cỏ cây như đã ngủ vùi
Sang xuân trổi dậy, đâm chồi nở hoa !

Mùa đông nhưng nắng chan hoà
Tuyết rơi ngập lối, ấm tan dần dần
Cuộc đời mà thiếu muà đông
Như đàn thiếu nhạc, như ta thiếu người !
NS