Thứ Ba, 6 tháng 10, 2009

NGỌN CỎ BÊN ĐÀNG

Tôi là cỏ dại bên đàng
Vướng chân ai đó để mang nỗi sầu
Đời tôi muôn vạn niềm đau
Nhổ lên vứt xuống,đào sâu dứt nguồn
Nhưng tôi vẫn cứ luôn tuồn
Liện đâu mọc đó có rầu cũng xanh
Ngọn cỏ dù có mong manh
Đi vào lòng đất,nẩy mầm trở ra !

TA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.