Thứ Tư, 22 tháng 4, 2009
NẮNG CHIỀU
Nắng chiều phản chiếu qua song
Bỗng dưng lòng thấy bâng khuâng nhớ người
Khi xưa vạt nắng qua đồi
Nhuộm vàng mái tóc
vành môi , nụ cười
Bước chân xào xạc lá rơi
Tưởng như hồn lạc chơi vơi chốn nào
Tóc em vướng hạt cỏ đào *
Đưa tay anh phủi,chạm vào má ai
Dư âm giọng hát ngân dài
Nắng chiều sắp tắt vàng phai chân đồi
Không gian chợt thấy bồi hồi
Chia tay rồi biết ngày nào gặp đây?
*cỏ đào >hoa mắc cở
NS 220409
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.