Thứ Tư, 28 tháng 1, 2009

Thơ ta...ghép chữ thành lời.
Làm đây để đó,trọn đời của ta !
Chiều nào bất chợt mưa sa
Ta đem phơi trải,ồ,ta thấy mình.
Nhớ khi ngã nón qua đình
Đình bao nhiêu ngói ,thương mình ,mình ơi!
TVL

Tiếng mưa ờ nhỉ tiếng thầm .
Tiếng buồn cũng vậy đâu cần nói ra.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.