Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

ĐÁY BIỂN MÒ KIM-THANH VÂN(NĐC)


VẾT CHÂN CHIM
Tình đã xa rồi nhói buốt tim
Chân trời góc biển biệt tăm chim
Đâu còn ước hẹn lòng gìn giữ
Thôi cạn mơ say mắt đắm chìm
Lẽ sống đua đòi theo thế cuộc
Đời thường đổi chác tựa màu phim
Người đi phiêu lãng nơi miền lạ
Kẻ ở âm thầm chiếc bóng kim !
THIÊN HẬU

LẶNG BÓNG TRĂNG KHUYA-
Hương thềmMây
CHẠNH NHỚ
Đời người ví với cuộc phiêu du
Tạo hóa bày chi trước đến chừ
Trần thế sục sôi, tâm hổn loạn
Bồng lai tĩnh lặng, trí vô ưu
Tay lần chuổi hạt mong khai sáng
Mắt dõi lời kinh vẫn mịt mù
Giấc mộng êm đềm sao chẳng ghé
Nên lòng chạnh nhớ những chiều thu
HỒNG PHƯỢNG
HOA QUỲNH ĐẸP -Hoàng Từ

QUỲNH HOA

Diễm lệ trang đài khiến đắm say
Tỏa mùi hương thoảng mở bàn tay
Trở mình chuyển dạ trong đêm tối
Nở nhụy khai hoa lúc điểm ngày
Công sức đền bù nghe xứng đáng
Vợ chồng ngắm nghía cảm vui thay
Chụp hình gởi bạn khoe tài khéo
Sắc trắng xen vàng thật quá hay
NS (nhóm Dã Quỳ)

ĐẮNG-CBG
HÃY VUI SỐNG
Lo chi bệnh cũ lại xoay chiều
Lui tới viện đường chớ sợ xiêu
Số kiếp gian nan đành chấp nhận
Phận mình hiu hẩm chẳng thèm kêu
Đời người khổ tật nào ai biết
Cuộc sống vô thường vẫn cứ yêu
Cố gắng vươn vai mà đứng dậy
Tao đàn thơ nhạc,mối sầu tiêu !
THIÊN HẬU




LÀ THƠ-LĐM-HỎI THĂM -ĐIỆU ĐÀN LAN-LĐM


CẠN Ý THƠ
(nđt )
Ngại nẻo đi về lấm bụi tro
Đường khuya vắng vẽ chợt bơ thờ
Nhiều đêm tưởng nhớ thời thơ mộng
Tỉnh giấc tìm quên nỗi phạc phờ
Bão tố bao lần cam chịu khổ
Tình duyên mấy bận đã ngu khờ
Thuyền xa bến lạ người đi mãi
Phận liễu âm thầm cạn ý thơ
NS-CANADA

HỎI THĂM
Mùa hè sắp tới sẽ đi đâu 
Nghe tiếng ve kêu khiến gợi sầu
Một thuở bồng bềnh nơi bốn biển
Hải hành xuôi ngược khắp năm châu
Thục gia tiếc nuối thời qua bến
Bóng mát ngồi chờ cá cắn câu
Ngang dọc tung hoành nay đã đủ
Vần thơ sầu mộng luống đau đầu
THIÊN HẬU

LAN
Khung trời quạnh quẽ cuối mùa trăng
Ngọn gió đong đùa mấy nhánh lan
Khắc khoải mong chờ ngày tái họp
Âu sầu chạnh nhớ phút ly tan
Lòng người vọng tưởng xuyên sông núi
Cảnh sắc vương hoài vượt cõi gian
Mắt ngọc hoen mi thương số kiếp
Buồng tim đoái cảnh xót hoang tàn
Tình bay khắp nẻo chưa thanh thản
Bão nhấn phong ba lắm bạc bàng
Nước đẩy hoa lòng ra biển lớn
Tang tình tích tịch cuốn theo đàn
HỒNG PHƯỢNG


        HOA NÀO CŨNG TÀN
(nđt)
Thơ đàn mở hội chốn lầu trăng
Phẩm hạnh khoe màu bóng nhã lan
Bão tố vô tình đâu thổi lại
Cây cành lả sức chịu ly tan
Hồng nhan một kiếp đành dang dỡ
Phận liễu muôn đời chán hiểm gian
Tiếc đã hoài công tìm mộng ảo
Dù cho gượng mấy phải phai tàn
NS-CANADA