BẢN THƯỢNG
Bản Thượng quê tôi những buổi chiều
Khói lam lan toả sóc thân yêu
Cà phê trắng xoá mùi thơm ngát
Đồi núi xanh thầm vẻ tịch liêu
Lạc bước xa làng thời mới lớn
Tha phương khắp chốn cảnh đầy khiêu
Vườn xưa dạo mát trăng vừa lú
Trái đỏ càphê chín thật nhiều !
NS
NHÀ SÀN
BÔNG CÀPHÊBẢN THƯỢNG NGƯỜI XƯA
Núi rừng Bản thượng nhớ bao chiều
Một thuở quê nhà tuổi chớm yêu
Vẫn tiếng phèn la khua tĩnh lặng
Sườn đà mái sóc ngập cô liêu
Nàng sơn nữ mắt tình nao nức
Khách ngũ hồ lòng dạ khích khiêu
Ngỡ tưởng trăng vàng đang hẹn suối
Người xưa nhắc nhỡ mộng còn nhiều !
HR
SƠN NỮ CAO NGUYÊN
KHÓI LAM CHIỀU
CÀPHÊ CHÍN ĐỎ