Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

thơ hoạ

         EM GÁI PHƯƠNG XA
   Có người em gái ở phương xa
   Đôi mắt huyền mơ, tóc lụa là
   Xinh đẹp, chân tình... lòng ủy mị
   Yêu kiều, hiền dịu... dáng kiêu sa
   Hồn thơ dào dạt, lời trong sáng
   Cú pháp uyên thâm, ý đậm đà
   Cách nửa địa cầu- trông chẳng thấy
   Nhưng tình tri kỷ lại bao la !...

   May 29th 2012
   Motthoi


        GỬI NGƯỜI PHƯƠNG XA

       Nhớ người em nhỏ ở miền xa,
       Gửi đến tình thơ chút gọi là.
       Những phút bàng hoàng tim gió lộng,
       Bao đêm băng giá hạt mưa sa.
       Gối chăn nhung lụa quên đầm ấm,
       Chén rượu bờ môi thiếu đậm đà.
       Thầm ước nắng mai về hội ngộ,
       Dưới trời quang đãng sáng bao la.

       Dương Hồng Kỳ




                         TÌNH EM
              Hởi em yêu dấu ở nơi xa
              Suối tóc như mây qúa lụa là
              Chẳng đặng lấy nhau ...sầu rụng rớt
              Thôi đành chia cách ...giọt châu sa
              Bên trời lặng lẽ ...tình tha thiết              Quan ải quạnh hiu...nghiã đậm đà
              Từ buổi ra đi ...tình vợi vợi...
              Bạc đầu trở lại...vẫn bao la....
               NS-VN



                                 











Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

MAI TRẮNG

 
                     Nếu Mai không nở thì anh đâu biết xuân về hay chưa ?

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

THƠ HỌA

                  NÓI VỚI MÌNH

           Con nước đầu xuân chảy lững lờ
           Bên bờ suối vắng mộng cùng mơ
           Cuộc đời êm ả không tranh chấp
           Thế sự xoay vần vẫn đứng trơ.
           Lữ khách vui chân dồn vội vã
           Bầy nai thơ thẩn dáng ngu ngơ
           Có chàng nghệ sĩ tìm thi hứng
           Lặng ngắm hoàng hôn thêm ý thơ!
            NS

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

NGÀNSAU

  
                         Không đề
           Ta chẳng còn gì để mà cho
           Tuổi già nên tình cũng co ro
           Vui cùng đám trẻ qua ngày tháng
           Bận rộn suốt ngày chẳng đắn đo

               Viết văn để óc khỏi lơ mơ
               Mỗi ngày hò hét đám trẽ thơ
               Gieo vận để đừng quên chữ nghiã
               Cuộc đời như vậy cũng êm rơ ! 
               

             Ta đã quen rồi cảnh chiếc đơn
             Bao năm chăm ấm với nệm trơn
             Cuối đời êm ả theo năm tháng
             Nhìn bé khóc cười lại vui hơn !

            Ngày xưa sao chẳng sớm gặp nhau ?
            Xe duyên lộn mối,đời lao đao
            Một thời hạnh phúc bay theo gió
            Tình giữ cho tròn mãi ngàn sau !
            NS